Chí Độ - Chương 1
Tôi đã thích Chí Độ ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy mặt của cậu. Lúc đó vai trò của Độ là người mẫu, còn tôi là một thợ chụp ảnh. Tôi hơn Độ tròn 10 tuổi, bề ngoài cũng không được bắt mắt, còn Độ cao ráo, đẹp trai, nụ cười toả nắng, cơ thể nhìn là biết Độ siêng năng tập gym, khoản cách giữa tôi và Độ là quá xa, cho nên tuy thích nhưng tôi chưa từng tơ tưởng.
Độ được mời làm mẫu nam, không phải là mẫu nam duy nhất, ngoài ra còn có một vài mẫu nữ, chia ra từng cặp thay phiên nhau chụp, cặp nào đẹp đôi nhất sẽ được chọn. Độ phải nói là khi chụp với bất cứ một mẫu nữ nào cũng tạo thành một cặp thật sự đẹp đôi, khiến ai thấy cũng phải ghen tỵ. Bản thân tôi cũng không khỏi vừa ngưỡng mộ lại vừa ghen thầm với Độ, người gì đâu mà lấy hết phần tốt của thiên hạ, đúng là ông trời thật không hề công bằng.
Không ngoài dự đoán của tôi, Độ và một mẫu nữ nữa đã vượt qua tất cả những người còn lại và được chọn làm đại diện cho nhãn hàng. Kết thúc sự kiện mọi người đều đến chúc mừng một cặp nam nữ đẹp đôi, còn tôi thì vẫn lặng lẽ bấm máy chụp cho ra những tấm hình ưng ý. Người mẫu nữ tên gì, tôi cũng chẳng nhớ nổi, trí óc tôi ngày hôm đó chỉ có khuôn mặt đẹp trai của Độ.
Cuối ngày, công việc đã xong, ai cũng mệt mỏi, cả đoàn dẫn nhau đi ăn và sau đó là đi nhậu. Tôi để ý thấy mẫu nữ rõ ràng là cũng thích cái vẻ ngoài của Độ, cô ta cứ bám theo cậu ta mãi không rời, tôi cũng chỉ ngồi đằng xa nhìn Độ vì tự biết mình chẳng bao giờ có cơ hội với một người như Độ.
Điều bất ngờ nhất đã xảy ra, khi giám đốc hỏi Độ một câu:
"Anh Độ này, anh đẹp trai thế chắc nhiều cô theo đuổi lắm, có người yêu chưa?"
Lúc đó Độ gãi đầu cười trừ rồi khiêm tốn nói:
"Dạ, em cũng thường thôi ạ, em vẫn chưa có người yêu, nhưng mà nếu có thì người yêu của em sẽ là nam, chứ không phải nữ ạ."
Lúc đó tim tôi như ngừng đập, thật không ngờ Độ người như vậy mà cũng là gay, tôi nhìn sang bộ mặt thoáng thất vọng của mẫu nữ, rồi lập tức lấy lại sự vui vẻ, miệng luôn nở nụ cười, nhưng không còn thái độ hay lợi dụng cơ hội áp sát cơ thể vào Độ như trước mà có vẻ như muốn khoản cách. Tôi chợt thấy hi vọng tràn trề.
Tôi kiên nhẫn chờ đợi, đến khi tiệc tàn, khi mọi người đều đã say mèm, lúc Độ đang ngồi một mình, tôi mới lấy hết can đảm lại chỗ Độ chào cậu ta một câu rồi nói:
"Ban nãy anh nghe thấy, em cũng là gay đúng không? Nếu em không chê, cho anh làm quen được không?"
Độ nghe rồi mà không phản ứng, lắc lắc cái đầu để bản thân tỉnh táo hơn một chút rồi mới nhìn sang tôi, Độ nhìn tôi từ trên xuống dưới một lúc rồi mới phản hồi:
"Em vẫn còn muốn độc thân, chưa muốn có người yêu, mong anh thông cảm."
Tôi thừa biết từ đầu là thế nào mình cũng sẽ bị từ chối, nhưng vẫn cảm thấy thất vọng tràn trề, tôi ráng nở một nụ cười chào Độ và quay lại chỗ ngồi của mình. Tôi biết, Độ chê tôi xấu, không xứng với Độ.
Khi mọi người chia tay nhau ra về, chả hiểu trời xui đất khiến thế nào mà tôi và Độ lại là hai người cuối cùng đứng chờ taxi. Chờ thật lâu mà chẳng thấy có thêm một chiếc taxi nào tới, có lẽ gần 30 phút đã trôi qua, mới có một chiếc taxi tới. Độ nhún nhường với tôi, nói tôi về trước, Độ sẽ đứng chờ chiếc taxi tiếp theo.
Tôi bảo Độ hay là cả hai cùng share chiếc taxi này. Độ suy nghĩ một lúc, rồi cuối cùng quyết định lên xe với tôi. Tôi bảo tài xế taxi chở Độ về nhà trước, rồi mới chở tôi về nhà của mình. Độ cho tài xế taxi địa chỉ nhà, cả đoạn đường từ đó tới nhà của Độ, không ai nói với ai câu nào.
Không có bình luận